Vào thế kỉ 16, kích
thước của vũ trụ luôn là thứ mà các nhà thiên văn học quan tâm, mỗi
khi tìm ra phương pháp mới để đo các thiên thể xa hơn họ lại kinh ngạc
về khoảng cách của chúng. Hay nói theo cách khác thì xuyên suốt trong
tiến trình phát triển của nhân loại, chúng ta luôn ngạc nhiên về độ lớn
của nó, lẫn bí ẩn của vũ trụ cho tới tận bây giờ, vũ trụ vẫn là
điều bí ẩn. Điều này dẫn tới một hoài nghi rằng, vũ trụ có thể
rộng lớn tới vô hạn.
Ngày nay, dù công
nghệ đã cực kì hiện đại, chúng ta có thể quan sát các thực thể
cách xa hàng triệu năm ánh sáng, chúng ta vẫn không thể quan sát hết
cả vũ trụ. Chúng ta chỉ biết vũ trụ hiện đang ở tầm 13,7 tỷ năm
tuổi, từ hệ số giãn nở và suy ra vũ trụ rộng 93,8 tỷ năm ánh sáng.
Hay còn được gọi với một cái tên là vũ trụ khả kiến. Tuy nhiên,
không ai dám khẳng định đó là toàn bộ vũ trụ của chúng ta. Hình
dạng của nó như thế nào, cách thức hoạt động của nó ra làm sao,
không ai có thể biết. Đó là những bí ẩn mà ai cũng đều muốn biết.
Năm 1980, Alan Guth,
nhà vật lý lý thuyết và vũ trụ học người Mỹ đã đề xuất thuyết
lạm phát vũ trụ nhằm giải thích những hệ quả quan sát được trong
vũ trụ hiện tại. Tại sao vũ trụ 13,8 tỷ năm tuổi, lại rộng đến hơn
93 tỷ năm ánh sáng. Tại sao vũ trụ rộng lớn như vậy mà mật độ vật
chất dường như là đồng đều ở tất cả mọi nơi, mọi ngõ ngách. Quy
luật lạm phát cho thấy, không có quy luật nhân quả ở 2 điểm xa nhất
với nhau trong vũ trụ. Bởi vũ trụ đang luôn mở rộng, ánh sáng cũng
không theo kịp sự mở rộng này. Dẫn đến việc các sự kiện xảy ra ở
rìa vũ trụ bên này không ảnh hưởng đến các sự kiện xảy ra ở rìa
vũ trụ bên kia, dù chúng vẫn đang nằm chung trong 1 vũ trụ. Thuyết
lạm phát chỉ ra rằng, sau vụ nổ big bang, chỉ trong 1 phần nhở của
giây, vũ trụ mở rộng theo cấp số nhân. Nhanh hơn rất nhiều so với vận
tốc ánh sáng nhưng sau đó chậm lại, vào lúc vũ trụ 9 tỷ năm tuổi,
tốc độ giãn nở lại tăng lên, nhưng do vật chất bóng tối. Lạm phát
vũ trụ cũng dẫn đến hệ quả là vũ trụ hiện tại rộng hơn vũ trụ
hiện ta quan sát được, và nhiều nhà vật lý, thiên văn đồng tình quan
điểm này. Trên thực tế, kể cả chứng minh được học thuyết này sai
thì vũ trụ vẫn có khả năng rộng đến vô tận.
Vậy, hình dáng vũ
trụ thật sự như thế nào? Nếu vũ trụ rộng đến vô tận thì điều đó
có nghĩa lý gì? Nhiều người tin rằng, vũ trụ của chúng ta tồn tại
dưới dạng bong bóng hình cầu. Logic này khá là hợp lý dù chúng ta
chỉ dùng trí tưởng tượng, khi chúng ta quan sát bằng kính viễn vọng,
chúng ta sẽ thấy bức xạ sóng của vũ trụ bao trùm những nơi xa xôi
nhất và nó vẽ ra một vụ trụ hình tròn đang nở rộng. Nhưng câu hỏi thực chất chúng ta hướng đến, nếu vũ trụ hình
cầu, vậy cái hình cầu này tồn tại ở đâu? Và tồn tại trong cái gì?
Hay nói cách khác, thứ gì tồn tại bên ngoài khối cầu vũ trụ đó?
Giả sử rằng mọi thứ ban đầu chỉ là hư vô, và mọi thứ đều là những
không gian trắng vô hạn, và có một khối cầu đen phát nổ do hệ quả
nào đó sinh ra một vũ trụ, và không chỉ thế, nó không chỉ tồn tại
một vụ nổ mà tồn tại rất nhiều vụ nổ, vũ trụ của chúng ta chính
là một trong những sự kiện hình thành đó. Một hệ thống đa vũ trụ
trải rộng ra trong vô hạn không gian.
Thuyết đa vũ trụ ra
đời giúp giải quyết các bí ẩn về năng lượng tối, năng lượng tối là
nguyên nhân vũ trụ giãn nở vậy năng lượng tối từ đâu ra, để giải
quyết vấn đề này, có lẽ ta phải dùng lý thuyết dây và các chiều
không gian. Nhưng tóm lại, vật chất tối nó đã ở đó và hình thành
từ rất lâu, tựa như gió, nó luôn ở trước mặt chúng ta, không thể sờ,
chạm thấy, nhưng nó đã ở đó. Không thể phân tích năng lượng tối mà
không có máy móc cực kì tinh vi.
Nếu có thể tham quan
các đa vũ trụ, thì ít nhất, ta có thể tìm thấy 1 hành tinh giống
hành tinh chúng ta. Trong đó sẽ có giải ngân hà, hệ mặt trời, và cả
chính bạn. Nhiều người không chấp nhận rằng đang có một bản thể
giống chính họ đang tồn tại. Nhưng thực sự dù tin hay không tin, khi
thuyết lạm phát được chứng minh, thì có lẽ thực sự đang có một
phiên bản của bạn đang tồn tại. Nếu đa vũ trụ là sai, thì chỉ còn
nước tin rằng, con người đang bị Đấng Tạo hóa giam giữ mà thôi.
Con người rất thông
minh, cùng với những suy nghĩ hiện đại, con người đã và đang nuôi cấy
các loài động vật để phục vụ mục đích con người. Cứ đà phát triển
như vậy thì sau khoảng vài ngàn năm, việc con người nuôi dưỡng được
cả một hành tinh thì chẳng có gì là không thể. Việc vũ trụ tồn
tại hơn 13 tỷ năm mà Trái Đất mới tồn tại 4,5 tỷ năm thì chẳng phải
là quá non trẻ sao? Điều này cũng không thể phủ nhận được, rằng có
thể con người chúng ta chỉ là một giống loài đang bị giam cầm và
thử thách.
Tạo hóa có 2 dạng,
một là Đấng Sáng thế tạo ra vạn vật, toàn bộ vũ trụ, hai là một
chủng loài cực kì thông minh tân tiến đã tiến hóa lên trước con người
hàng triệu năm, có thể là chủng tộc thượng cổ. Một giống loài gần
với định nghĩa thần linh chăng? Hãy tưởng tượng, một con người với
toàn bộ ý thức được truyền vào một thể xác được cơ giới hóa, và
cơ thể đó được chạy bằng năng lượng vĩnh cửu của Newton, thì chẳng
phải đó là một vị thần, một người bất tử đó rồi sao. Chỉ với dựa
trên kiến thức vật lý và khoa học cổ điển con người đã có thể gần
với ngưỡng thần thánh, vậy với sự phát triển vạn năm, triệu năm sau
thì con người sẽ như thế nào đây? Tương tự, nếu có giống loài nào
đó đi trước chúng ta rồi? Điều này cũng có khả năng, bởi xuyên suốt
trong lịch sử, ngay từ thời cổ đại, thời chúng ta còn sợ thiên nhiên,
chúng ta đã được chỉ dẫn bởi "các vị thần", và thậm chí
còn xây dựng tượng đài bất diệt cho họ. Động cơ nào chúng ta phải
làm thế? Chúng ta thường nói, mới sinh ra thì đâu ai nhận thức được
Tạo hóa, liệu có phải không? Khi dù ở thời đại nào, chủ nghĩa nào,
chúng ta đều không thể phủ nhận thần linh? Như một thứ ăn sâu vào
tiềm thức vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét