Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2023

Sự Trần Trụi

Nếu chỉ là vì tôi đã luôn ở cạnh em, bảo vệ em, nuôi dưỡng tâm hồn em mà em yêu tôi hơn tất thảy, hơn cả trời cả núi, cả những người xuất hiện về sau.

Thì hãy lãng quên đoạn tình này đi.

Tôi rất vui vì những gì em nói, nhưng thâm tâm tôi không cảm thấy yên bình.

Tôi không muốn giải thích đoạn tình cảm và lý trí này. Minh triết thiêng liêng có giải thích cũng không ai có thể hiểu.

Nhưng như một thói quen,

Hãy nhìn tôi thêm lần nữa đi, vào đôi mắt tôi, em thấy gì?

Là bầu trời, là vì sao tinh tú?

Hay là bóng tối, là hố đen sâu thẳm?

Hay là con người, là linh hồn trần trụi?

Dù câu trả lời là gì, hãy cứ như vậy. Và lãng quên tất cả đi.

Câu trả lời của tôi luôn thay đổi. Nhưng giờ đây đến lúc phải thành thật rồi.

Thực ra trước đến giờ, tôi chỉ muốn đóng vai anh hùng trong mắt con người mà thôi.

Tâm ma sẽ sinh ra khi tâm hồn còn khúc mắc chưa giải.

Thành thực mà nói, câu "tôi diễn giỏi tới mức đánh lừa được chính mình."

Chính là điều này.

Tôi chỉ cố tỏ ra khác biệt vì chẳng ai làm,

Tôi chỉ cảm thấy vậy là ngầu khi có thể mạnh mẽ che chở người khác,

Tôi nghĩ rằng con người ta khát cầu một người tốt vậy nên tôi là người tốt,

Con người yếu đuối, cần được tha thứ, tôi là người vị tha,

Con người cần được bộc bạch những gì đen tối, những gì dơ bẩn, tôi liền là người cao cả,

Con người cầu sự thông cảm, thấu hiểu, tôi liền là người đáng tin cậy

Bởi vì tất cả đều đang lạc lối, tôi thắp sáng ngọn đuốc và dẫn dắt tất cả.

Tôi luôn kể về câu chuyện 10 năm về trước, bắt đầu đến với nơi này stt đầu tiên là "tôi muốn có bạn".

Nó là thứ bắt đầu tất cả đấy. Vì tôi cô đơn vậy nên tôi muốn kết bạn, tôi sẽ làm hài lòng từng người và tất cả. Tôi biết là không thể vậy nên tôi cố chấp.

Trong quá trình đó, đã có rất nhiều người mến mộ tôi. Tôi thuờng kể cho nhiều người câu chuyện về việc "tôi đang thực nghiệm tâm lý lên con người", tôi dùng họ để thí nghiệm.

Những con người đó tôi gọi họ là "Nữ thần".

Xin lỗi, các Nữ thần yêu quý,

Sẽ không còn nữ nhân hay Nữ thần nào nữa

10 năm qua tôi đã sống trong sự dối trá, ảo tưởng của chính mình

Phì,

Ta phụ tất cả rồi.

"Ngước lên bầu trời kia,

  Tự hỏi Thiên Đường có chỗ cho ta không?

  Địa Ngục ta không vào, thì ai vào đây."


Thứ Ba, 1 tháng 8, 2023

Hỡi Người ta yêu

 Như một thói quen vậy, hỡi Người 

Tại sao ta lại làm những điều đó, nàng hiểu nàng đang làm gì không?

Tại sao nàng chưa buông xuống, nhất niệm đó là gì?

Tình yêu của ta, là gì? 

Tình yêu của nàng, như thế nào?

Tại sao ta như vô tri giữa cõi người, cả nàng, cả mọi thứ, nàng thấy ý nghĩa gì không?

Ta chấp nhận một chỗ đứng tạm thời trong Định Mệnh vạn đại này và sống đúng với ý nghĩa như là một con người, theo đúng quy luật Biến Dịch phản phục vĩnh cửu. Con người ta sẽ luôn đi lên cùng với cái tinh thần, cùng với sự Quy hồi vĩnh cửu.

Cho đến một ngày, ta, không còn phải tự hỏi, 

Cho đến một ngày, ta, không còn phải làm nữa,

Cho đến một ngày, ta, đặt xuống mọi sự,

Cho đến một ngày, ta, thoát khỏi vòng Luân Hồi,

Sẽ không còn những gì là vị Thánh, hay Thần linh, chỉ còn ta trần trụi

và vĩnh cửu với Vũ trụ này.

Không truyền thống, không gia đình, không của cải, một mình, cô độc, ta bước đi. Sự sống và cái chết, ta đã chết trong sự sống và sống trong sự chết. Một con người không còn là con người, mà là đã vượt trên con người, đi xuống tận cùng của gốc rễ Địa Ngục và cõi Hư Vô. Đi đến Thiên Đường chỉ để trở lại trần thế. Ta thấy Người yêu trên những vì sao, tìm thấy Người yêu trong thung lũng mây cao, tìm thấy Người yêu dưới dòng nước tinh khiết, trong gốc cây cổ thụ, trong ánh hoàng hôn buổi chiều, trong cái lạnh của màn đêm sương giá. Đây là bài ca về tình yêu dành cho tất cả nhưng không một ai.


Trong những hải đảo xa xôi xanh thẫm

Trên giọt sương mong manh 

Trên con sóng vỡ bụi 

Trên ánh nước lung linh 

Trên cánh chim tung trời 

Trên lá non đầu xuân 

Người sẽ nhìn thấy nét mặt 

Người Yêu của ta 

Trong đền điện linh thiêng 

Trong vũ trường mê đắm 

Trên nét mặt thánh thiện của tu sĩ 

Trong bước đi lảo đảo của người say rượu 

Nơi những gái điếm giang hồ và những trai tân trinh nữ 

Người sẽ gặp Người Yêu của ta.


Chủ Nhật, 26 tháng 3, 2023

Today it's a rest day for God.

So you, too, take a day break and have fun 

Enjoy your day.

Happy birthday.

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2023

Ta không còn hứng thú với con chữ, hay lời nói.

Ta buông chúng xuống. Tuy nhiên, tại sao ta buông xuống nhưng vẫn dùng câu chữ truyền đạt lại cho người?

Bởi vì đó là công cụ cho người.

Cũng như tiền là công cụ, đam mê tiền quá là không tốt; tương tự với con chữ, và công cụ con người nói chung.

Chúng ta hãy để nó là một phương tiện truyền đạt và diễn giải để cùng đi sâu hơn vào trong chính ta, Nhận Thức.

"Words are mere words. "

Những con chữ hay lời nói hay, đều có thể xuất phát từ cái tay, cái miệng bất kỳ. Vậy nên, thật vô ý nghĩa khi cứ phải tiếp tục chú tâm vào nó, ai cũng có thể bắt chước, điều đó khiến Sự Thật chìm xuống chẳng ai đoái hoài đến, lại tiếp tục vòng lặp của vô minh.

Mỗi khi giải pháp xuất hiện cho một vấn đề, tưởng chừng như xiềng xích được hoá giải, tưởng chừng như đã có thể thoát khỏi sự vô minh. Nhưng không, vòng lặp mới tiếp diễn, thậm chí rắc rối hơn nhiều.

Cần ngọn đuốc để đi ra khỏi vòng lặp vô minh.

Thế nhưng, Thần Vương từng nói:

"Nếu không có ngọn đuốc trong đêm tối, thì sao con người có thể thấy được lối đi

Và nếu như ngọn đuốc được đốt dưới ánh sáng mặt trời, thì liệu nó sẽ soi sáng được gì."

Nay ánh sáng ngập tràn, ai cũng khẳng định mình là ánh sáng. Cần có bóng tối trỗi dậy.

"Cần có bóng tối để thử thách ánh sáng."

Những người tìm kiếm, hay người tìm kiếm chân lý, những quang tử nhân, các ngôn sứ, nhà truyền giáo đều là những lực lượng ánh sáng lan toả.

Những con chữ các vị lan toả, rất đỗi thuyết phục, rất đỗi hợp tình. Đó là Nhân Đạo. Nhân Đạo là, sự thiện chí đối với sinh mệnh.

Nhân Đạo của con người nói riêng lại là cái gì đó dễ thay đổi. Quý vị thấy, ở các cấp độ nhận thức khác nhau cùng một câu nói sẽ cho ta câu trả lời khác, cách hiểu khác; ngôn từ vốn khách quan, chủ quan là chúng ta. Vì vậy, mục đích chúng ta ở đây và thực hiện, là để lại di sản vĩnh hằng. Để con người tiếp tục suy nghĩ, đừng ngừng suy nghĩ. Hãy tiếp tục thay đổi tới khi ta ngừng đổi thay.

Nếu ta ngừng nghĩ, ta chết.

Thần Vương, như đã nói:

"Hãy tìm tới Cung Điện nhà Vua, ở đó, hãy đặt ngọn đuốc xuống, cùng tới vùng đất của Ngài, nơi Suối Nguồn tuôn chảy, nơi để dành cho các giác quan người và trạng thái hạnh phúc cực đại."


Khái niệm về Anima (ẩn nữ) của đàn ông theo Carl Jung

Carl Gustav Jung   (26/7/1875 - 6/6/1961) là một bác sĩ tâm lý học, tâm thần học người Thụy Sĩ. Nổi tiếng với việc thành lậ...